Ông cũng đề cập việc nhiều người đã phản ánh sự chậm trễ nói trên lên Bộ VH-TT-DL (nơi làm công tác xét duyệt hồ sơ,ộcùngthiếunhạycảmua vietlott tổ chức buổi lễ), đồng thời cho rằng sự chậm trễ nằm ở Bộ Tài chính.
Tuy nhiên, nhiều thông tin liên tiếp sau đó cho thấy Bộ Tài chính không phải đơn vị duy nhất để chậm trễ quá trình chi thưởng lần này. Theo giải thích của đại diện các bộ trong cuộc họp do Phó thủ tướng Lê Minh Khái chủ trì vừa qua, Bộ VH-TT-DL đề xuất dự toán kinh phí chưa kịp thời còn Bộ Tài chính không xử lý sớm, dẫn đến việc chậm trình Thủ tướng xem xét.
Nếu so sánh với mốc thời gian Chủ tịch nước ký quyết định trao Giải thưởng Hồ Chí Minh và Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật cho các tác giả thì tình trạng chậm trễ tiền thưởng này còn kéo dài hơn cả 4 tháng. Quyết định lần này được công bố vào đầu tháng 12.2022, kèm theo dự kiến trao giải vào giữa tháng.
Điều đáng nói hơn là tình hình chậm trễ đã không được báo cáo "khẩn cấp" lên Chính phủ để có giải pháp tức thời. Việc không nhanh chóng báo cáo Chính phủ để tìm giải pháp, dẫn đến các văn nghệ sĩ (hầu hết đều cao tuổi) cảm thấy tổn thương khi cứ phải hỏi tới hỏi lui về số tiền mà mình được hưởng chính đáng thật sự thiếu nhạy cảm. Một sự trùng hợp, trong số các tác phẩm được trao giải thưởng lần này có kịch của tác giả Xuân Trình, một kịch tác gia viết nhiều về sự quan liêu, thói vô cảm.
Việc chậm tiền thưởng rõ ràng không chỉ làm "các tác giả đạt giải phiền lòng mà Thủ tướng Chính phủ và bản thân tôi cũng rất buồn, bức xúc, dư luận không đồng tình" như lời Phó thủ tướng Lê Minh Khái nói trong cuộc họp. Sự chậm trễ còn làm ảnh hưởng uy tín giải thưởng, cũng như các cơ quan có liên quan. Trong khi đó, Đảng, Nhà nước và Chính phủ đều trước sau như một xác định "văn hóa soi đường quốc dân đi".
Từ Giải thưởng Hồ Chí Minh và Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật, chúng ta thấy rõ là có vấn đề cần khắc phục trong "văn hóa làm việc" của một số bộ, ngành. Khi Phó thủ tướng Lê Minh Khái quyết liệt chỉ đạo "tạm ứng" để chi thưởng ngay trong tuần tới cho các tác giả đạt giải, ai cũng mong họ sớm nhận được sự ghi nhận vật chất xứng đáng của nhà nước. Nhưng đồng thời, một nỗi lo mơ hồ cũng dấy lên. Đó là, liệu ở lần trao thưởng tới, có còn chuyện ứng xử quan liêu như vậy nữa không. Liệu những chậm trễ này có tái diễn nữa không, chúng đã được giải quyết tận gốc hay chưa?
Gốc của mọi vấn đề, nhất là vấn đề văn hóa, nói cho cùng vẫn nằm ở con người.